Mưa từ dưới bãi mưa sang
Nắng từ trên xuống nắng vàng cỏ đê
Cha bừa ngoài ruộng chưa về
Rơm tươi tắm vạt nắng quê ven đường
Rô đồng rút ruột lòng mương
Tảo tần lại trút gió sương lên đầu
Tắm nắng đồng, gội mưa ngâu
Nhuộm vào tóc mẹ ngả màu bạc thêm
Bà ngồi se sợi nắng mềm
Xâu vào kim để vá đêm với ngày
Ông ngồi nhả khói thành mây
Điếu kêu như muốn lấp đầy khoảng sân
Lửa reo những tiếng trong ngần
Khoai lang cháy vỏ nhường phần ruột thơm
Cũng từ bụng rạ lòng rơm
Mà thành hạt gạo hạt cơm cho đời
Một lần uống ngụm giếng khơi
Cả đời nuốt ánh trăng rơi trong gầu
Mặn vôi mà tiếc dây trầu
Lỡ duyên lại tiếc thương cau trái mùa
Chợt thèm cái vị canh chua
Thèm xôi nắm với oản chùa bà cho
Mẹ ru xưa với cánh cò
Cây đa, bến nước, con đò nhớ thương
Dẫu rằng thân gửi phố phường
Mà lòng nặng nỗi quê hương thuở nào…
ĐỜI RƠM RẠ
Bút Quê – Lê Hồng Phúc
LDCUONG. st