CON NHỚ MẸ!!! – Hoàng Khánh Linh

Sợ một ngày con bỗng hoá mồ côi
Chẳng còn nữa Mẹ trên đời để gọi
Căn nhà xưa lá khô vàng trên lối
Khoảng sân buồn rêu phủ bởi hoang vu.

Con chạnh lòng khi nghe tiếng ai ru
Giọt nước mắt tưởng chừng như khô cạn
Bỗng lăn dài trên má con chát mặn
Con lần tìm hơi ấm của tuổi thơ.

Sợ một ngày… chỉ còn ở trong mơ
Nên con muốn được về cùng trò chuyện
Nắm đôi tay Mẹ tảo tần khuya sớm
Chải mái tóc dài… Mẹ búi trắng như mây…

Bưng nước rửa bàn chân nứt nẻ lâu nay
Lội khắp ruộng cấy cày nuôi con lớn
Bao tháng năm… con mải mê bận rộn
Chẳng nhớ Mẹ già… còn đếm được bao thu.

Con sợ một ngày căn bếp trống đơn sơ
Chẳng nổi lửa… kho nhừ niêu cá diếc
Bữa cơm rơm chẳng còn ai nấu tiếp
Chiếc vại buồn trơ liếp chẳng còn dưa…

Con sợ heo may chạm ngõ mỗi canh khuya
Chẳng ai bước chân về bên lối nhỏ
Vạt cỏ nghiêng cuối vườn xao xác gió
Chiều lạnh lùng chẳng Mẹ ngồi đan…

Con sợ vậy nên… con nào dám lãng quên
Hình bóng Mẹ trong tim dù giây phút
Nên mỗi khi hoàng hôn buông đỏ rực
Lại nhớ đến nao lòng… con gọi khẽ “Mẹ ơi”…

CON NHỚ MẸ!!!
Tác giả: Hoàng Khánh Linh
LDCUONG. st

5/5 - (4 bình chọn)

Lại Đình Cường

Tôi làm quen và phát triển WordPress từ năm 2008, cho đến nay thì đã có hơn 13 năm kinh nghiệm, thật không thể tin được. Tôi có đam mê và dành nhiều thời gian làm việc với WordPress mỗi ngày, hiện tại tôi đang phát triển giao diện và plugin cho WordPress.

Nếu bạn đang cần người làm trang web bằng WordPress? Hãy liên hệ với tôi ngay để được tư vấn nhé.